Tóc nâu

LUYẾN THƯƠNG




Chàng Thơ huyền diệu của em ơi!

Rót mật vào tim tiếng gọi mời...
Rung lên tương khúc tình miên viễn...
Chỉ có đôi ta giữa cuộc chơi.
Nếu chàng là gió thổi vi vu...
Ru mát tình Thơ giữa sa mù,
Em vẫn không quên cơn bão lốc,
Đất trời điên đảo cuối mùa thu.
Và bảo rằng em: Áng mây bay,
Lang thang cùng gió mãi đời này...
Đừng quên những lúc mây buồn tủi,
Sụt sùi giọt nhớ... mưa ngất ngây!
Vậy ra mây gió... sống nương nhau.
Để thấy tình Thơ muôn sắc mầu...
Khi yêu say đắm...tình xanh thẳm.
Lúc nỗi ghen hờn...mây, gió... chao!
Tuy thế tình Thơ vẫn si mê.
Không mây, không gió...sẽ lỗi thề!
Đôi ta ươm mãi tình giao hiệp,
Mặc đời dâu bể, lắm tỉ tê.
Chàng Thơ tình mộng của yêu đương.
Đôi ta hãy say khúc Nghê Thường.
Giữa muôn vạn nghìn vì tinh tú...
Đến hết cuộc đời luôn luyến thương...!

Tóc nâu

Được bạn: ATT 19.8.2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "LUYẾN THƯƠNG"